Bài này có tựa tiếng Đức “Als Ich, Auf Der Reise”, tiếng Anh “Just by chance on my journey” (Tình cờ trên hành trình của tôi) do Heinrich Heine viết năm 1824. Câu chuyện trong bài theo tôi không mấy lãng mạn, vẻ đẹp ngôn từ không bằng nhiều bài khác. Dòng tự sự trong bài khá rõ. Tuy nhiên trong một tập thơ “bài hay xen lẫn với bài vừa” là chuyện bình thường (1).
TÌNH CỜ TRÊN HÀNH TRÌNH
Mộc Nhân dịch (2)
Tình cờ trên một hành trình
Gặp người thân thuộc của tình nhân tôi
Cha mẹ nàng đã già rồi
Đi cùng bé gái, đãi bôi hỏi chào
Rằng tôi dạo này thế nào,
Nhận ra khi mới bước vào nơi đây
Mặt mày trông có vẻ gầy
Nhưng không thay đổi dáng này, hình kia
Tôi cũng thăm hỏi tía lia
anh em chú bác từ chia đôi đường
Chợt nhìn chú chó đáng thương
Nó đang rên rỉ não nường dưới chân
Và tôi hỏi tới tình nhân
Nàng đi tái giá ở gần hay xa
Xin cho tôi biết gọi là
Những ngày ân ái nết na đã từng
Rồi tôi đã gửi lời mừng,
Với ngàn lời chúc quá chừng nhớ nhung
Trái tim tôi thật lao lung
Nhân đây bày tỏ một vùng ăn năn
Bỗng dưng cháu bé kể rằng
Từng nuôi con chó hung hăng, đuôi cờ
Nó nhanh lớn, nhưng ai ngờ
Một hôm chết đuối bên bờ sông Rhine.
Cháu bé làm tôi giật mình
Khi nhìn khuôn mặt, đinh ninh nụ cười
Đôi mắt và vẻ xinh tươi
Làm tôi khổ sở nhớ người mình yêu.
------------------------
Chú thích:
(1). Câu chuyện trong bài được kể khá rõ: Trên hành trình, ông tình cờ gặp
lại những người thân trong gia đình người yêu cũ: cha mẹ và một cháu gái nhỏ dắt
theo một con chó. Hai bên chào hỏi nhau, rồi ông hỏi thăm người tình cũ. Sự xuất hiện của chú chó và chuyện cô bé kể về con chó chết
trên sông thật vớ vẩn, cắt ngang chuyện người lớn, là một chi tiết nói lên sự ngây thơ hồn nhiên
của em bé. Nhưng nó khiến người nói giật mình khi quan sát khuôn mặt, nụ cười
và đôi mắt em bé thật giống với người yêu xưa… Chắc chắn đó là con cô ta. Quá
khứ hiện về và ông cảm thấy khổ sở vì nhớ người mình yêu.
(2). Text available here
* Dịch và chú thích bởi Mộc Nhân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét